Nhã Nhạc – Lễ Vu Lan

Khi tôi còn học lớp tiểu học , cô giáo cho học bài học thuộc lòng , tên :Nắng mới . Nỗi nhớ về ngườ mẹ đã qua đời khi tác giả chỉ 10 tuổi đầu đã là một …… ý thơ tha thiết , ngậm ngùi làm lòng tôi day dứt dù mẹ tôi vẫn ở bên tôi và khiến tôi nhớ mãi . Khi tôi lớn khôn , đi dậy học , có tiền , tôi mua quyển Thi Nhân Việt Nam của Hoài Thanh và Hoài Chân , bài thơ này đã được xếp vào trang thơ của tác giả Lưu Trọng Lư . Bài thơ đó như sau : Nắng mới Mỗi lần nắng mới hắt bên song, Xao xác gà trưa gáy não nùng ; Lòng rượi buồn theo thời dĩ vãng, Chập chờn sống lại những ngày không . Tôi nhớ mẹ tôi thuở thiếu thời Lúc người còn sống tôi lên mười; Mỗi lần nắng mới reo ngoài no^i. , áo đỏ người đưa trước dậu phơi . Hình dáng mẹ tôi chửa xoá mờ Hãy còn mường tượng lúc vào ra : Nét cười đen nhánh sau tay áo Trong ánh trưa hè trước dậu thưa . ( Tiếng Thu ) Năm 1987 , Mẹ của chúng tôi qua đời tại California này . DTL đã khóc Mẹ của chúng tôi:
( Trích đoan trong Mẹ Về Biển Đông của DTL ) :
…….. tiếng tụng kinh trên những khăn tang, mái đầu: cúi xuống . Cúi xuống .Cúi xuống hồi kinh siêu độ đứt ngang như tiếng còi xe bên kia lộ hắt lên rồi ngúm tắt anh tôi chống gậy đi giật lùi chiếc xe lăn cỗ quan tài lách ra khỏi cửa …. Và : ……. buổi sáng đẹp tôi mím môi: me ơi! những chiếc xe nối đuôi nhau tựa về thế giới khác to^i mím môi : me . Me . Me . Me . Me … cố đừng khóc ! Và : …. khi tôi tới nhu*ng~ bông hoa birdflower nở , ối tôi nghe ai đó, một kẻ nào ( không phải tôi ) vật xuống cỏ! những bàn tay bằng hữu , thân thiết đặt lên vai một người nói . Nói . Nói . một người nói . Nói . Nói . tôi không biết bằng cách nào người ta thả được quan tài mẹ tôi xuống huyệt ai dui’ vào tay tôi cành huệ trắng người con gái nói :-vứt xuống ! tôi nghe dội đập liên hồi : vứt xuống , vứt xuống , vưt’ xuống..! tôi nhoài người ôm đôi vai run bần bật của chị tôi những cục đất bắt đầu ném lên nắp ván thiên, vang đông. đất. Đất . Đất . Đất . Đất . Và : ……………………………..
.ôi! nếu một người đàn bà cả đời chỉ thờ chồng nuôi con
Miếng ngon không ăn Mảnh vải đẹp không măc mà vẫn phải xuống âm ty cho quỷ thần tra khảo thì biết còn ai lên niết bàn biết còn ai về lại biên Đông ? Du Tử Lê ( MVBĐ ) Chúng tôi mất mẹ nhiều chục năm sau đó như thế , nhưng nỗi đau mất mẹ của bất cứ ai cũng đều đau đớn vô tận như nhau !
TBL Nhã Nhạc Mùa Vu Lan 2009

Share

Leave a Reply

Your email address will not be published.

This site uses Akismet to reduce spam. Learn how your comment data is processed.

Paid Links